Hồ không chống thực dân cũ, mới,
Vâng lệnh Mao lập đảng thân Tàu.
Dùng người Việt bắn giết người Việt,
Mở cõi bờ Hoa lục tới Cà Mau.
Lấp liếm tội nồi da nấu thịt
Thành chiến công giải phóng nước nhà.
Lừa, ép thanh niên vào chỗ chết,
Thực thi mộng bành trướng Mao – Hoa.
Hũ mắm chẳng thể nào bịt chặt,
Mười, Phiêu, Mạnh, Trọng mãi loay hoay.
Mùi hôi khắm vẫn đang nồng nặc,
Ba Đình lan tỏa khắp Đông Tây.
(Tàu cộng tự hào đại chiến công:
Biến Hồ Chương [hay nguyễn Sinh Cung?]
Thành Thái thú – đầu lĩnh Việt cộng,
Thời tân Bắc thuộc Đông Phương Hồng.
Người Việt Nam gái trai già trẻ
Tin lời đảng ăn trọn quả lừa.
Hũ mắm thối dù đang đổ bể,
Tượng Hồ như nấm mọc sau mưa.
Thời Duẩn - Chinh kinh doanh xác chết,
Thời Mạnh - Trọng kinh doanh tượng đài.
“Chữ Vàng”, “Bốn Tốt”, “Bốn Kiên Định”
Vẫn áp đảo Đại hội Mười hai?
Vẫn “học, làm theo” Hồ bán nước,
Hãm hại đồng chí, giết đồng bào.
Giàn lưới trời bủa giăng lồng lộng,
Ác ôn toàn trị chạy đường nào?)
Tư tưởng Hồ như manh áo vá,
Cóp nhặt trăm mảnh Việt Tây Tàu.
Suốt đời hy sinh vì “nước lạ”,
Kéo dài lưỡng Quảng tới Cà Mau.
Đảng toàn dân lãnh đạo toàn diện:
Quái thai đảng cướp mang tên Hồ.
Đa chính đảng cạnh tranh cùng tiến
Là mô hình dân chủ tự do.
Quốc hội đa đảng năm Bốn sáu:
Cú siêu lừa có một không hai.
Giáp dìm đối lập trong biển máu,
Gom trọn quyền đảng trị độc tài.
Việt cộng – băng đảng côn đồ đỏ,
Giỏi kích động, tẩy não, tuyên truyền,
Đẩy dân vào cuộc chiến vô nghĩa,
Vết thương bốn thập kỷ chưa liền.
Việt cộng – băng đảng xã hội đen,
Càng rêu rao dân chủ, nhân quyền,
Càng bạo ngược, phi nhân, bội nghĩa,
Ác với dân, với giặc nhược hèn.
Việt cộng giục ngư dân bám biển,
Đảng bám ghế, hải quân bám bờ.
Tàu lạ xịt vòi rồng rượt đuổi,
Tàu quen “cột mốc sống” bơ vơ!?
Việt cộng thường vỗ ngực ba hoa
“Dưới sự lãnh đạo của đảng ta”:
Băng cướp ngồi trên đầu Nhà nước,
Tiếm chính danh xã nghĩa cộng hòa.
“Đảng lãnh đạo toàn diện tuyệt đối”:
Mô hình quái thai thời văn minh.
Chế độ dã man và bỉ ổi
Đang chuyển hóa, diễn biến hòa bình?
Nhà nước lâm thời hậu cộng sản
Lập Tân Hiến phân lập tam quyền.
Bỏ Điều Bốn, sửa Luật Hình sự,
Khai chính trường đa đảng đa nguyên.
Ra chính sách thấu tình đạt lý,
Khép quá khứ, hướng về tương lai.
Không kỳ thị, phân biệt đối xử,
Đại quy Nhân – Trí – Dũng – Tâm – Tài.
Hiền tài là nguyên khí đất nước,
Động lực nằm ở giới tinh hoa.
Công nông không mang nổi mình ốc,
Biết gì mà lãnh đạo quốc gia?
Chuyên chính vô sản là tội ác,
Nhà nước công nông là tội đồ.
Không tưởng, sai lầm từ Các Mác,
Gian manh giảo hoạt Lê – Mao – Hồ.
Sự thật luôn lạnh lùng, nghiêm khắc,
Không khoác danh “quan điểm”, “lập trường”;
Không nể sợ quyền cao chức trọng,
Giúp người khôn soi xét tỏ tường.
Không trút giận vào người cộng sản,
Là thủ phạm, vừa là nạn nhân.
Hận chế độ dã man độc đảng,
Mác – Lê – Mao địa ngục dương trần.
Miền Bắc chìm đắm trong tăm tối,
Bảy mươi năm lấy đêm làm ngày.
Dân ít có điều kiện sánh đối:
Quốc Cộng chính thể nào dở hay?
Trong khi đồng bào Nam Bến Hải
Thấu hiểu hai mốt năm Cộng hòa,
Trải nghiêm bốn mươi năm Cộng sản,
Phân biệt rõ chính nghĩa, gian tà.
Đã đến lúc các vua tập thể
Tự vấn tự kiểm, soi lại mình!
Dám lột xác buông dao đồ tể,
Hoàn lương tự diễn biến hòa bình?
Lột xác thay đổi hay là chết,
Giả từ tà đạo Mác – Lê – Mao.
Nhưng tay đã nhúng chàm bê bết,
Trót đâm lao đành phải theo lao?
Cơ hội thay đổi vẫn đang chờ,
Dẫu muộn còn hơn chẳng bao giờ.
Đất chuyển động, triều dâng, sóng dậy,
Ai đứng lên cầm lấy ngọn cờ?
Việt Nam không phải chỉ “thoát Trung”,
Đuổi Tàu, diệt quỷ đỏ gian hùng
Là nhiệm vụ thiêng liêng cao cả,
Đại kết đoàn Thân Dậu thành công!
Công an là lá chắn, thanh kiếm
Bảo vệ dân, vì nước quên thân.
Thức thời tự chuyển hóa, diễn biến,
Phế đảng trị, tái lập quyền dân!
Bài học Cộng hòa Dân chủ Đức:
Khi công an đứng về phía dân,
Là lúc đảng độc tài sụp đổ,
Tổng bí thư thúc thủ quy hàng!
“Đoàn quân Việt Nam đi”, đi đâu?
Cùng “chung lòng cứu nước”, nước nào?
Cứu Đại Việt thoát vòng Mao – Hán,
Hay lãnh đạo nội gián Ba Tàu?
Cứu dân thoát Việt cộng độc tài,
Hay chống lưng chế độ quái thai,
Bảy thập niên lừa dân dối đảng,
Tham quyền cố vị bám kim ngai?
Lời “Chiến Sĩ Việt Nam” thôi thúc:
“Lập quyền dân! Tiến lên Việt Nam!”
“Tiến Quân Ca” như đang gọi giục:
“Đứng đều lên! Gông xích đập tan!”
Cách mạng quay về nơi xuất phát,
Bảy mươi năm thảm kịch tuần hoàn!
Theo “Bác” đi con đường bi đát,
Phải làm gì? Hùng – Dũng – Trọng – Sang!
Tiến sĩ Trần Nhơn,
Tác giả gửi tới VA News từ Đà Lạt, Việt Nam
Tiến sĩ Trần Nhơn,
Nguyên thứ trưởng bộ Thủy Lợi, từ tháng 12/1997 đến tháng 9/2007 là chủ tịch Hội khoa học Thuỷ lợi Việt Nam
Sinh ngày: 10/4/1938
Huy hiệu 50 năm tuổi Đảng
- 1961: Kỹ sư Thuỷ Lợi
- 1991: Tiến sĩ Kinh Tế
- 6/1972: Phó Cục trưởng Cục kiến thiết cơ bản – Bộ Thuỷ Lợi
- 1/1976: Trưởng ty (nay là Giám đốc Sở) Thuỷ Lợi tỉnh Đak Lak
- 1983: Vụ trưởng Vụ xây dựng cơ bản – Bộ Thuỷ Lợi
- 11/1983 – 1995: Thứ trưởng Bộ Thuỷ Lợi
12/1997 đến nay: Chủ Tịch Hội Thuỷ Lợi Việt Nam
Từ tháng 7/2000 Tổng Giám đốc Công ty phát triển và hội nhập Toàn cầu
Chức vụ về Đảng:
- Tỉnh uỷ viên tỉnh uỷ Đak Lak
- Phó bí thư Đảng uỷ khối cơ quan nông nghiệp TW
- Uỷ viên thường vụ Đảng uỷ khối cơ quan kinh tế TW
- Đại biểu đại hội Đảng toàn quốc lần thứ VI.
- Đại biểu đại hội Đảng toàn quốc lần thứ VII
0 Comments:
Post a Comment